Một buổi sáng ngày hè tôi đi ra cánh đồng. Vẫn còn khá sớm nên không gian xung quanh thật vắng vẻ. Ánh nắng bắt đầu le lói phía rạng đông, xuyên qua những lùm cây dại, hắt xuống con đường đầy cát sỏi. Trên cánh đồng xanh mướt điểm xuyết thấp thoáng bóng vài người nông dân ra thăm lúa. Tôi hít một hơi thật sâu, cảm giác trong lành mát rượi.
Ảnh: Sưu tầm
Phóng tầm mắt ra xa là cả một khung cảnh yên bình. Cánh đồng lúa xanh mơn mởn đương thì con gái, trông như một tấm thảm được dệt bởi người thợ kỳ công và điêu luyện. Kế đến là hàng cây bạch đàn trồng thưa như điểm nhấn giữa cánh đồng đang đu đưa trong gió. Xa xa là dãy núi hàng vĩ đứng hiên ngang một màu cổ kính. À, dãy núi chắc vẫn ế như mùa hè năm trước, khi tôi lại gần nó, trêu trọc nó, giờ đây có vẻ nó vẫn quyết tâm không xoay chuyển gì.